Bài văn tả cây vú sữa

Cây vú sửa nhà ngoại

đăng 19:34 25 thg 10, 2014 bởi công trình cây

Cây vú sửa nhà ngoại


Hồi đó mỗi năm còn rất nhỏ

Cứ mỗi lần được mẹ dẫn về thăm

Quê ngoại miệt Cầu Ngang

Đi xe đò hai chuyến

Dừng lại xã Mỹ Long

Xóm nhà tranh vách lá

Ẩn trong màu cây xanh

Đi qua vùng cát bỏng

Gió đầy bụi rát chân

Xóm rẩy nghèo

Bầy ve sầu kêu vang.

Đây rồi căn nhà ngoại

Trước sân nhà cây vú sữa đang trổ bông

Cơn gió thoảng

Đưa mùi hương thơm nồng.

Hồi mới trồng cây ngang tầm mắt

Đến bây giờ cây vượt nóc nhà tranh

Mỗi mùa cây trổ bông

Ngoại tôi già thêm tuổi

Trái vú sữa căng tròn

Màu hồng tươi ngọt mát…



Bao mùa rồi xa xăm

Ngoại tôi giờ khuất bóng

Bóng cây tàn che sân

Cây vẫn oằn say trái

Con ve sầu kêu vang

Miếng ngọt thơm hương cũ

Ngôi mộ úa cỏ vàng

Mái nhà tranh trống vắng

Hồn tôi buồn mênh mang !



Huỳnh Tâm Hoài

Chuyện kể cây Vú sữa

đăng 19:10 25 thg 10, 2014 bởi công trình cây

Chuyện kể cây Vú sữa:

Chuyện kể rằng ngày xửa, ngày xưa, không có cây vú sữa như bây giờ. Ngày ấy, có một cậu bé. Bố mất sớm, cậu ấy ở với mẹ, được mẹ chiều nên rất nghịch. Cậu ngắt hoa, bẻ cây non và bắt nạt con cún con tội nghiệp. Những lần bị mẹ mắng thì cậu ngồi lì một chỗ ngẫm nghĩ: “Chà! Mẹ mình nghiêm khắc quá, giá như không có mẹ thì chẳng ai mắng mình, thích biết mấy”.

Một lần nghịch lông gà, bị mẹ mắng, cậu bỏ nhà đi lang thang. Cậu tha hồ đùa nghịch, ai cho gì thì ăn nấy, ai chơi gì thì xán vào chơi cùng,…

Ngày lại ngày trôi qua, mẹ cậu ở nhà không biết cậu ở đâu nên buồn lắm. Ngày ngày, mẹ ngồi trên bậc cửa ngóng cậu về. Một tuần trôi qua,…rồi một tuần trăng cũng trôi qua mà cậu vẫn không về. Đôi mắt mẹ đỏ hoe vì khóc chờ con. Buồn, thương và nhớ con, mẹ cậu gục xuống…

Ở một phương trời xa, cậu bé vẫn lang thang. Cho đến một hôm, từ sáng đến tối chẳng ai cho cậu ăn. Bọn trẻ con cũng đuổi cậu đi, có đứa còn ném cát vào cậu nữa. Đói quá, cậu chợt nhớ đến mẹ : “Phải rồi, khi mình đói, mẹ vẫn cho mình ăn, khi mình bị đứa khác bắt nạt, mẹ vẫn bênh mình, mình về với mẹ thôi”.

Thế là cậu lê bước về nhà. Nhưng ngôi nhà vắng hoe, không thấy mẹ đâu, chỉ thấy một ngôi mộ giữa sân.

- Mẹ ơi, mẹ đi đâu rồi, con đói quá ! – Cậu bé gục xuống.

Nấm mộ run rẩy một mầm xanh, rồi phút chốc mọc thành một thân cây lực lưỡng. Thân cây xù xì như bàn tay làm lụng của mẹ, lá cây tròn một mặt xanh óng ả, một mặt đỏ hoe như mắt mẹ khóc chờ con.

Cây khẽ rì rào. Từ các cuống lá nẩy ra những chùm hoa bé tí xíu. Hoa rụng, xuất hiện những quả tròn xanh óng, Quả lớn dần, da căng bóng lên. Cây nghiêng cành, một quả to rơi vào tay cậu bé.

Cậu bé cắn một miếng thật to. Chát quá. Quả thứ hai rơi xuống. Cậu lột vỏ, cắn vào hạt quả. Cứng quá. Quả thứ ba rơi xuống. Cậu khẽ bóp quanh quanh quả, lớp vỏ mềm dần rồi khẽ nứt ra một kẽ nhỏ. Một dòng sữa trắng sóng sánh trào ra.

Cậu bé ghé đôi môi khô ráp hứng lấy dòng sữa ngọt ngào, thơm ngon như sữa mẹ.

Cây rung rinh cành lá, thì thào:

“Ăn trái ba lần mới biết trái ngon

Con có lớn khôn mới hay lòng mẹ”.

Cậu oà lên khóc. Mẹ đã không còn nữa. Nước mắt cậu rơi xuống gốc cây, còn cây thì rung rinh cành lá như những lời vỗ về âu yếm.

Cậu bé đó hái những quả to nhất đem đến cho các bạn của mình. Cậu kể cho mọi người nghe chuyện về người mẹ của mình, nỗi ân hận của mình…

(Sưu tầm)

Bài văn tả cây vú sữa

đăng 19:06 25 thg 10, 2014 bởi công trình cây

Bài văn tả cây vú sữa - lớp 4

Trước sân nhà em có một cây vú sữa từ thời ông em trồng. Em thường ngồi hóng hát dưới bóng cây vú sữa. Gốc cây to như bắp đùi người lớn với những chiếc rễ ăn sâu xuống đất tạo cho cây vú sữa một dáng đứng vững chãi. Từ mặt đất lên chừng một mét, thân cây chia thành hai nhánh lớn, vươn thẳng lên cao, ước chừng gần bằng nóc nhà em. Vòm lá sum sê tỏa bóng mát cả một góc sân rộng, tạo thành một chỗ vui chơi thoáng mát cho hai chị em và lũ bạn cùng xóm. Mùa thứ ba này, nhìn cây vú sữa, em cảm tưởng như cây thấp xuống và xòe rộng ra hơn mọi năm. Các cành lớn, cành nhỏ lủng lẳng những trái là trái, ước tính đến vài trăm. Trái nào trái nấy căng tròn như những trái cam đường bóng láng. Có những cành chỉ nhỉnh hơn ngón chân cái của bố em chút xíu mà có đến bảy, tám trái chín mọng đeo lõng thõng từ trong ra ngoài, làm cho cành cây cong vòng hơn cả gọng vó. Nhiều lúc gặp gió chướng thổi qua tưởng như chúng sẽ bị gãy gập xuống cả. Nhưng cây vú sữa vốn dẻo dai, bền vững như tình người mẹ trong truyện cổ tích.

Theo: Thái Bảo

Bài văn tả cây vú sữa

đăng 07:19 23 thg 10, 2014 bởi công trình cây

Cây vú sữa ba trồng đầu hồi nhà thuở em còn là đứa trẻ lên ba, nay đã qua hai mùa trái ngọt. Mùa nào cũng sai bông trĩu quả. Và bây giờ, nó đang bước sang mùa thứ ba ở độ sung sức của tuổi trưởng thành.

Gốc cây to như bắp vế người lớn với những chiếc rễ ăn sâu xuống đất, tạo cho cây vú sữa một dáng đứng vững chãi. Từ mặt đất lên chừng một mét, thân cây chia thành hai nhánh lớn, vươn thẳng lên cao ước chừng gần bằng nóc nhà em. Vòm lá sum suê tỏa bóng mát xuống cả một góc sân rộng, tạo thành một chỗ vui chơi lí tưởng cho hai chị em và lũ bạn học cùng xóm. Những trò chơi đánh đáo, cướp cờ, bịt mắt bắt dê...thường tổ chức dưới gốc cây vú sữa này. Những lúc mệt mỏi, sau những trò chơi thú vị, bổ ích, chúng em lại quây quần bên chiếc bàn nhỏ đặt dưới gốc cây, bày sẵn hai đĩa vú sữa mà trước lúc đi làm, ba đã hái cho.

Nhà em trồng khá nhiều cây ăn trái: cam, bưởi, quýt, sa-bô-chê, táo...mỗi loại được trồng trên một bờ dài thẳng tắp. Tổng cộng có đến một mẫu vườn nhưng chỉ có một cây vú sữa "lò rèn" đặc biệt, không những sai quả mà hương vị của nó còn vượt hơn hẳn giống vú sữa thường thấy ở các vườn cây khác trong vùng. Quả nhiều bao nhiêu cũng không bán. Mùa nào cũng vậy, khi vú sữa chín, ba thường chọn một chục quả ngon nhất, đặt lên bàn thờ tổ tiên, cúng vái đất đai nhà cửa tưởng nhớ đến người mẹ "kì diệu" trong truyện cổ tích đã hóa thân thành cây vú sữa tuyệt vời này. Còn lại, ba dùng để biếu các bác, các chú thân quen trong hai cơ quan của ba mẹ, và dành cho hai chị em bồi dưỡng hàng ngày.

Mùa thứ ba này, nhìn cây vú sữa, em cảm thấy như cây thấp xuống và xòe rộng ra hơn mọi năm. Các cành lớn, cành nhỏ lủng lẳng những trái là trái, ước tính đến vài trăm. Trái nào trái ấy căng tròn như những trái cam đường bóng láng. Có những cành chỉ nhỉnh hơn ngón chân cái chút xíu mà có đến bảy, tám trái chín mọng, đeo lúc lỉu từ trong ra ngoài, làm cho cành cây cong vồng hơn cả gọng vó. Nhiều lúc gặp phải những ngọn gió chướng thổi qua, tưởng như chúng sẽ bị gẫy gập cả xuống. Nhưng vú sữa vốn dẻo và dai, bền vững như tình mẹ trong truyện cổ tích.

Đúng là một giống cây ăn trái không những quý hiếm mà còn mang một biểu tượng tuyệt vời về người mẹ. Mỗi lần cầm trái vú sữa trên tay, dẫu chưa ăn mà em đã cảm nhận được cái hương vị ngọt ngào chảy ra từ những "bầu sữa kì diệu" ấy của người mẹ. Ôi! Tình yêu của mẹ thật như "biển hồ lai láng" mà suốt cuộc đời chúng em không bao giờ đền đáp được.

1-4 of 4