Bài văn tả cây sấu

Hoa sấu tháng năm

đăng 07:47 23 thg 10, 2014 bởi công trình cây   [ đã cập nhật 14:52 18 thg 11, 2014 ]

Hoa sấu tháng 5

Cứ đến hẹn lại lên, khi tiết trời bắt đầu chớm sang hè, từng vạt nắng vàng chói chang trải dài trên các vòm cây đại thụ, những mái ngói rêu phong bàng bạc màu thời gian là thời khắc báo hiệu mùa hoa sấu khoe sắc đua hương. Chẳng biết tự khi nào, những làng sấu già được trồng nhiều trên hè phố trong các khuôn viên vườn hoa, công viên... đã trở nên rất đỗi thân quen với hết thảy những con người Hà Nội. Cũng chỉ là một loài cây trồng làm bóng mát, song cây sấu còn có một giá trị nữa đó là cung cấp quả cho con người, mà có thể dùng chế biến chè sấu đá ăn rất mát, dùng nấu, luộc rau... và ăn khi nó đã chín vàng thì quả là thú vị. Mùa quả sấu tới thường là trẻ con, người lớn thích hơn vì được ăn sấu, song với mùa sấu ra hoa cũng luôn được bọn trẻ mong đợi vì loài hoa mộc mạc, giản dị, bé nhỏ, có màu trắng đục này luôn toát lên mùi hương thơm quyến rũ kiêu kỳ...

Nhà tôi ở trong một khu phố cũ có đường Trần Phú chạy ngang qua. Ai cũng biết con đường này trồng toàn sấu và có một thời người Hà Nội gọi là ''con đường sấu''. Chính vì ở sát ''phố sấu'' nên ít nhiều ký ức tuổi thơ tôi cũng ngập tràn những kỷ niệm về loài hoa này. Ngày còn nhỏ, bọn trẻ chúng tôi vẫn thường nô đùa chơi nhiều trò chơi dân gian dưới tán cây sấu. Mùa hoa về, chúng tôi vẫn mải mê chǎm chỉ nhặt từng đài hoa sấu nhỏ li ti rụng xuống và xâu thành một chuỗi dài đeo vào cổ, vào tay trông rất ngộ nghĩnh. Chúng tôi còn thỉnh thoảng chơi trò cô dâu chú rể khi gán ghép những đứa trẻ với nhau và khi mùa sấu nở thì cô dâu, chú rể chắc chắn sẽ được quàng lên đầu một vòng hoa sấu trắng kết khá cầu kỳ. Tôi có khá nhiều kỷ niệm về loài hoa mộc mạc này khi tâm hồn thơ bé còn chưa hề mờ phai những hình ảnh nhiều đêm trǎng dạo phố và từng cơn mưa hoa rắc xuống đầu đẹp tựa trong cổ tích.

Hồi ấy, đêm nào trước khi đi ngủ bà cũng dặn tôi là không được đóng cửa sổ để bà được ngửi, hít chút hương hoa sấu. Bà thích loài hoa này bởi vì bà cũng sinh ra và lớn lên ở khu phố cũ của Hà Nội này và cũng từng gắn bó với những hàng sấu già có hoa nở vào đầu hè. Nǎm nay đã mười lǎm mùa hoa sấu bà tôi trở thành người thiên cổ và khi những chùm hoa sấu đầu tiên trong mùa xuất hiện trên cây cao tôi vẫn thầm kêu lên: Nội ơi, mùa hoa lại về rồi!

Thời gian trôi, mỗi con người đều lớn lên, người thì xa Hà Nội, người ở lại và không còn ai trong nhóm bọn chúng tôi còn có nhiều thời gian để mường tượng về hoa sấu nữa, nhưng những kỷ niệm thời thơ ấu với loài hoa này như vẫn tươi nguyên. Mới chủ nhật vừa rồi, khi nện gót trên phố tôi thấy lá rụng xào xạc vội ngẩng mặt lên cao thì thấy những nụ hoa li ti đã bắt đầu hé nở. Tôi thầm thì: lại một mùa hè nữa đã về, một mùa hoa sấu dịu mát thơm tho làm sống dậy bao kỷ niệm đẹp đẽ trinh nguyên của mình, của bè bạn. Tôi cũng vừa điện cho một người bạn trong nhóm trẻ con ngày xưa ấy, hiện giờ đang sinh sống trong mảnh đất phương Nam của Tổ quốc thông báo rằng hoa sấu đã nở trắng ngần đầy phố! Nó thích lắm và lại buồn ngay vì nỗi nhớ dâng trào, nó lại thèm muốn được trở lại Thủ đô chỉ đơn giản là ngắm nhìn hoa sấu cho thỏa thích.

Hà Nội có nhiều loài hoa đẹp mà có lẽ đặc trưng và tiêu biểu cho mỗi mùa hoa đó là: hoa sữa nở vào mùa thu tháng 10 và hoa sấu nở vào mùa hè. Kỷ niệm, sở thích của mỗi người thường không giống nhau: Có người lại yêu hoa sữa, người thích bằng lǎng, phượng vĩ thế nhưng với loài hoa sấu tưởng chừng không đẹp ấy lại rất đẹp và được nhiều người thích, yêu đến say đắm đến mê hồn.

Lại một mùa hoa sấu về và sắc hoa, mùi hương ấy đã làm cho phố phường dịu mát, trong trẻo, thơm tho hơn...

Hà Nội mùa hoa sấu

đăng 07:42 23 thg 10, 2014 bởi công trình cây   [ đã cập nhật 14:53 18 thg 11, 2014 ]

Bao người từng ca ngợi Hoa sữa, hoa Hoàng lan của HN để mang chúng vào nhạc, vào thơ. Còn tôi,không hiểu sao vốn không chịu nổi cái mùi quá nồng nàn của chúng, muốn cái gì đó thoang thoảng, nhẹ nhàng kín đáo hơn, lại thích đi dưới đường phố quanh khu lăng Bác, Hồ Tây dưới các hàng cây sấu mà tôi vẫn nhớ như in trong các truyện trèo me, trèo sấu của HN xưa. Và đây muôn chia sẻ một chút với những ai đã và chưa từng thích mùa hoa sấu HN...

HÀ NỘI MÙA HOA SẤU

Sáng nay, tôi dạo quanh hồ Hoàn Kiếm, ngồi hít thở không khí trong lành của sương sớm ban mai khi thành phố lúc còn chưa ồn ã náo nhiệt. Chút nắng sớm chiếu rọi qua hàng sấu già càng làm lộng lẫy vẻ đẹp kiêu sa của những chùm hoa sấu li ti đầu mùa đang thầm lặng tỏa hương. Tôi hơi bất ngờ vì hoa sấu nở nhanh đến như vậy. Mới hôm nào cách đây vài độ, lá vàng còn xào xạc rụng hoài trên phố. ấy vậy mà chỉ qua một vài cơn mưa đầu mùa hạ, lá sấu xanh non đã phủ kín những cành gầy run rẩy. Những chùm hoa sấu cũng bắt đầu nhú lên từ những đầu cành non đó.

Người ta vẫn từng nói, Hà Nội là nơi tập trung của hầu hết các loài hoa đặc trưng nhất ở mọi miền đất nước. Mỗi phố cổ hay một con đường mới nào đấy, đâu đâu ta cũng bắt gặp muôn vàn cây hoa với đủ màu sắc kiểu dáng từ phượng vĩ, hoa bằng lăng, hoa ban cho tới các loài hoa quý phái hơn như hoa lan, bạch lan, hoa sữa... Vâng! Nhưng có lẽ hoa sấu đối với tôi nó gắn nhiều kỷ niệm hơn cả bởi sự mộc mạc, giản dị đến khiêm nhường, bởi tuổi thơ tôi đã từng được những hàng cây sấu minh chứng. Tôi nghĩ chẳng riêng gì tôi mà hầu như tất cả những ai sinh ra và lớn lên ở Hà Nội thì ngoài các loài hoa khác ra, hoa sấu không thể thiếu trong hành trang tuổi thơ đầy ắp của mỗi người trước khi bước vào cuộc sống... chính vì lẽ đó mà mỗi khi mùa hè tới, mùa hoa sấu về những kỷ niệm trong tôi lại dâng trào.

Ngày nhỏ, mỗi lần dạo phố vào ban đêm, dưới ánh trăng bàng bạc xuyên qua những lỗ hổng của cành lá xuống đường, bà tôi thường bảo: "Cháu có nhìn thấy hàng hoa sấu li ti màu trắng trên cây kia không?". Tôi căng mắt ra nhìn nhưng không sao nhìn thấy, chỉ một màu xanh đen của lá và những khoảng sáng của trăng. Sáng sớm hôm sau tôi dậy thật sớm để ra xem hoa sấu, quả thực nó nhỏ lắm, chỉ bằng đầu cái cọng cỏ màu trắng. ít bữa hoa sấu rụng, tôi và bọn trẻ con tha hồ nhặt chúng, xâu lại thành chuỗi hạt đeo cổ trông rất ngộ và thích thú.

Đẹp nhất, thơ mộng nhất là phố Phan Đình Phùng, bởi lẽ phố này rất nhiều cây sấu. Đi dưới đường vào mùa hoa sấu người ta như ngây ngất hơn khi những cánh hoa sấu rụng như mưa bụi, đậu trên đầu, trên vai. Hoa sấu đẹp giản dị, khiêm nhường. Mùi hương và màu sắc của hoa không quý phái, ngất ngây như hoa sữa, hoàng lan hay dạ lan..., nhưng vẫn toát lên vẻ quyến rũ riêng làm ta nao lòng. Dọc Trần Phú, Phan Đình Phùng, Bà Triệu, quanh Hồ Hoàn Kiếm, Tràng Thi..., màu lá xanh rì của những hàng sấu gợi lên nét riêng của phố phường Hà Nội. Lũ trẻ lớn lên ôm kỷ niệm từ màu lá xanh, chùm hoa bé xinh, đến những quả sấu non lớn dần theo thời gian, nóng lòng chờ sấu già, sấu chín để được leo trèo hái quả. Hái cho thỏa lòng khao khát chứ nào có ăn được bao nhiêu!

Những mùa sấu ở Hà Nội cứ đến và qua đi. Có khi người ta quên mất nó trong bận bịu thời gian, nhưng với những người đi xa, mùa hoa sấu là ký ức tuổi thơ, là nỗi nhớ nao lòng về một Hà Nội không thể nào quên được ... 

Bâng khuâng cây sấu

đăng 07:30 23 thg 10, 2014 bởi công trình cây   [ đã cập nhật 14:54 18 thg 11, 2014 ]

Năm ngoái cây sấu trổ bông,

Sau đợt  rùng mình trút lá .

Từng chùm nụ hoa e ấp

Mang màu biêng biếc... ngọc non ...



Những chùm hoa Sấu nở "bói"

Ngắm Hoa rộn ràng niềm vui,

Lòng vui chờ ngày hái quả,

Bõ công tưới nước, vun phân...



Thời tiết miền Trung nắng sớm

Tháng Ba nắng rụng cánh hoa

Hy vọng lứa đầu kết trái

Giờ đây ...theo cánh hoa rơi !



Rồi cây xẻ đôi vì Bão,

Xác xơ , lá dập tơi bời,

Gắng gượng nửa cây còn lại,

Chữa lành vết cắt ...chia ly.



Năm nay đến mùa lá rụng,

Rũ rơi chiếc áo "thời gian"

Choàng lên cành non xanh biếc

Hẹn mùa hoa kết trái lành.



Mỗi sáng ngước nhìn cây Sấu

Thầm mong thấy những chùm hoa

Tháng Ba qua , tháng Tư đến,

Im lìm , cây lặng lẽ...Xanh !



Sấu ơi ! Tội cho Sấu quá,

Buồn thương, nuối tiếc ...sẽ qua,

Sang năm đừng buồn nghe Sấu

Cho Đời Hoa đẹp - Trái ngon !!!



Minh Hương

Mùa sấu Hà Nội

đăng 07:27 23 thg 10, 2014 bởi công trình cây   [ đã cập nhật 14:55 18 thg 11, 2014 ]

Mùa Sấu


Hà Nội có nhiều con đường đẹp trồng sấu: Trần Phú, Hai Bà Trưng, Trần Hưng Đạo… nhưng nhiều và đẹp nhất vẫn là phố Phan Đình Phùng. Phố rộng, hai bên đường và chia đôi một bên vỉa hè, là ba dãy cây sấu gần trăm năm tuổi, cao hai mươi, hai nhăm mét, gốc sần sùi những bạnh, những vè đứng vững chãi, tỏa bóng mát bốn mùa. Trưa hè dù nắng đến mấy, nhìn từ đầu hay cuối phố cũng thấy những tàng cây xanh mát giao nhau, rợp tối cả con đường, khiến ai đi qua cũng muốn chầm chậm lại, để kéo dài thêm khoảng khắc mát mẻ, trong lành dưới những hàng cây.

Sấu là loài cây rất lạ, lá rất nhiều và xanh suốt bốn mùa. Cuối xuân, đầu hạ, cây sấu đồng thời vừa trút bỏ lá già, vừa thay lá non. Cứ mỗi trận gió, hàng ngàn chiếc lá vàng tươi lại lìa cành, bay phơi phới, đậu trên vai trên tóc người qua, dát vàng rực rỡ những vỉa hè phố cũ. Những năm cuối cấp phổ thông, đi học về trên con đường này, trò chơi ưa thích của chúng tôi là đuổi bắt những chiếc lá vàng bay. Có nhiều chiếc lá đã được cất vào thơ, ép vào trang lưu niệm. Con đường rắc đầy lá vàng ấy, khi xa Hà Nội, tôi nhớ đến nao lòng.

Rồi những chùm hoa sấu trăng trắng, nhỏ xinh hình cái chuông đã bật ra cùng với màu lá mới xanh non. Không thơm nồng nàn như hoa sữa, mùi hoa sấu thơm nhẹ, man mác mà thanh tao. Bây giờ, trẻ con không lấy chỉ xâu hoa rụng thành chuỗi đeo cổ nữa. Những bông hoa sấu rụng thành lớp mỏng, trắng cả gốc cây sau những trận mưa đầu hạ. Và một hôm nào đó, như theo lệnh chỉ huy của một nhạc trưởng, từ những vòm cây xanh, dàn nhạc ve bỗng đồng loạt cất lên bản giao hưởng mùa hè. Ấy là lúc Hà Nội bước vào mùa quả sấu.

Trước sấu rẻ lắm, một cân sấu chỉ dăm bảy ngàn đồng, câu "bọn trèo me, trèo sấu” có thời dùng mang tính miệt thị để chỉ những người vô gia cư trên đường Hà Nội. Một ngàn rưởi gốc sấu già trồng trên các đường phố, công viên của Hà Nội do công ty Công viên và cây xanh quản lý chỉ mang lại món thu nhập thêm không đáng kể cho công nhân. Dăm năm trở lại đây, sấu bỗng trở thành loại quả được giá, làm cho anh bạn tôi chợt nảy ra ý định trồng sấu để làm giàu.

Thiên nhiên thật kì diệu, cũng đất ấy, nắng ấy, gió ấy, sao có cây cho quả ngọt ngào, có cây lại cho vị chua như sấu. Cây sấu chua, chua cả từ cái lá, từ bông hoa bé xíu. Còn quả thì… Trời ơi, chỉ vừa nghĩ đến, nước miếng đã tứa ra khắp chân răng, vừa sợ, lại vừa thích. Chả thế mà có người lí giải cái tên quả sấu rằng: vì quả ăn chua quá, nhăn hết mặt mũi lại, xấu lắm, nên mới gọi là quả sấu.

Mùa này quả sấu còn non, chỉ nhỏ xinh như đầu ngón tay, cùi mỏng, vị chua nhè nhẹ, làm món sấu dầm đường tuyệt ngon. Ra chợ, một cân sấu giá 25 ngàn, nếu yêu cầu gọt vỏ, trả thêm 10 ngàn nữa, nhưng người bán không gọt xuể. Quả sấu bé thế, gọt xong một cân thì hỏng hết móng tay còn gì. Các mợ, các cô bây giờ thà mất thêm ít tiền, chứ không thích hỏng búp sen đâu. Mang sấu về, rửa sạch nhựa, lấy dao chích nhẹ một hình chữ thập vào quả, nông thôi, kẻo khi làm xong, quả sấu vỡ ra, không đẹp. Ngâm nước vôi khoảng một giờ cho bớt chua. Nước đường thắng lên, thả chút gừng cạo vỏ, đập dập cho thơm, đổ ào tất cả sấu vào rồi bắc ra ngay. Để lâu, quả sấu chín nhũn, coi như hỏng. Cứ ngâm sấu trong nước đường cho ngấm. Khi nào ăn, múc ra bát sứ trắng nhỏ, dùng đoạn cật tre cắt vát đầu xiên từng quả, ngậm hờ trên môi, khẽ mút lấy vị ngọt của đường, vị chua thanh của sấu, vị thơm của gừng, để cảm nhận hết nét thanh tao của món quà, bỗng thấy cái nóng nực của mùa hè giảm hẳn.

Công dụng chính của quả sấu là để nấu canh chua. Dù cái nắng hè có làm cho mệt mỏi, biếng ăn, nhưng bữa cơm có bát canh chua thịt nạc hay canh hến nấu với sấu, vẫn ngon miệng như thường. Rau muống luộc vớt ra, thả tiếp vào nồi dăm bảy quả sấu, nửa dầm làm canh, nửa cho vào bát nước mắm ớt thay chanh. Miếng cùi sấu dầm trong nước mắm, vừa cay, vừa mặn, vừa chua, ngon hơn cà pháo. Nhiều nhà nghiện sấu, lúc mùa rộ mua cả chục cân, giữ trong ngăn đá tủ lạnh, ăn dần.

Vãn mùa, trái sấu chín vàng thơm, vỏ lốm đốm nâu. Người ta tuyển chọn những trái to, ngon nhất để bán rong. Trên các con phố cổ, những lúc lang thang dạo xem quần áo, giày dép, thế nào cũng gặp các cô gái bưng những khay sấu vàng ươm, cắt xoáy trôn ốc rất khéo. Trông quả sấu vẫn tròn, nhưng cầm lên, lại giãn ra như cái lò so. Trái sấu vàng, ruột sấu hồng hồng, trong đính cái hạt nâu, điểm chút muối ớt đỏ; ngọt, chua, cay, mặn quyện vào nhau, mời gọi dịch vị ứa ra. Chẳng có mợ nào, cô nào cầm lòng được, lại bị ăn dỗ khối tiền.

Còn nữa, ai chẳng có một thời học sinh vô tư lự, đi xem phim cùng bạn bè, chia nhau những quả ô mai sấu màu nâu, phủ lớp áo cam thảo vàng. Món quà rẻ tiền đó, rưng rưng bao chua ngọt, mặn mà, thơm thảo. Giờ đây, bạn ở phương trời nào, có còn nhớ hay không?

Nhà văn Băng Sơn đã từng viết: "Máu người Hà Nội có vị sấu chua”. Vâng, có lẽ thế. Đã là người Hà Nội, ai chẳng mang trong mình tình yêu với vòm xanh cây sấu, da diết tiếng ve gọi về một trời nhớ thương, một trời kỉ niệm, xao xuyến lòng kẻ ở người đi…

Chử Thu Hằng

Bài văn tả cây sấu

đăng 07:08 23 thg 10, 2014 bởi công trình cây   [ đã cập nhật 14:56 18 thg 11, 2014 ]

Đề văn lớp 6: Em hãy tả cây ăn quả mà em thích

Thủ đô Hà nội ngoài cây hoa sữa cho hương thơm nồng nàn ,còn có những hàng sấu già nua chứa đầy kỷ niệm của thời thơ ấu...
Cây sấu cũng"vô thập toàn giống con người" với những nhược điểm như khó ươm trồng, rất chậm lớn, dễ bị tơ hồng - một loại dịch bệnh - leo bám, rụng nhiều cành khô... Nhưng không thiếu nơi trên mảnh đất hình chữ S này trồng sấu. Sấu Hải Dương. Sấu Hà Tây. Sấu Hà Nam. Sấu Nam Định... Ninh Bình có cây sấu mấy trăm tuổi. Thế kỷ XIX, người Pháp bằng con mắt thực dân tinh đời vạch ra cả loạt thế mạnh của cây sấu: Thân thẳng, tán tròn dầy, xanh tốt quanh năm vì lá non mọc ngay khi lá già rụng, chứ không thân cong, tán mỏng chóng tàn như phượng vĩ. Rễ dài bám sâu, chứ không rễ ngắn bám ngang nên thân dễ đổ vào mùa bão tháng 7, tháng 8 như xà cừ. Không bị sâu hại đến tàn úa như bàng. Bởi vậy chỉ cây sấu mới chiều nổi thời tiết Hà Nội có đủ nóng, lạnh, giông bão khắc nghiệt ,cây sấu bám trụ được mảnh đất bồi chẳng mấy rắn chắc này. Lại nữa, chỉ những dãy phố Hà Nội cổ kính, trầm tịch và duyên thầm cây sấu mới thật sự là tôn vinh nhau. Và người Pháp biến Hà Nội thành nơi trồng nhiều sấu nhất nước. Thời xa xưa nghe Ông bà kể lại sấu ngập tràn những con đường nay mang tên Phan Đình Phùng, Trần Phú, Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt, Hai Bà Trưng... Nhiều bức tranh về Hà Nội xưa của những hoạ sỹ Pháp còn được lưu giữ in hình bóng cây sấu. Bao năm qua những cây sấu vẫn bền bỉ cùng uống nguồn nước mặn mòi phù sa, cùng thăng trầm với người Hà Nội...
Với tuổi thơ gắn liền với những trái sấu chín lăn lăn bên hè cùng những hàng me ,cây sấu vô cùng gần gũi ,thiêng liêng với văn hóa người Hà Nội...

1-5 of 5